Dấu Ấn Phật Trong Một Ngôi Chùa Nhỏ
Nằm bên cạnh dòng Văn ÚC quanh năm đỏ lặng phù sa, Hưng Long một ngôi chùa ở thôn Phương Hạ, xã Chiến Thắng, huyện An Lão, Thành phố Hải Phòng. Lại là nơi được rất nhiều người biết đến với không gian tâm linh yên bình và tu tập, bởi chính tâm hồn lương thiện của thầy trụ trì, đã thể hiện ra điều ấy.
Cửa từ bi luôn rộng mở đón những người con luôn muốn tìm về nơi bình yên. Để trải nghiệm nếp sống thiền môn sau những ngày bộn bề công việc.
Nơi đây là nơi bình yên thanh tịnh, khiến những ai muốn bỏ tạm thời sự ồn ào náo nhiệt lánh xa bụi trần, để tìm về cùng hành trì tu tập, nhằm mang lại cảm giác an lạc nơi tâm hồn. Nằm khép mình trong thôn Phương Hạ, có lẽ khi mới tới chùa ít ai có thể cảm nhận được, vẻ ngoài của không gian đơn sơ mộc mạc, lại mang đậm “Dấu ấn Phật”.
Dấu ấn của từ bi, bác ái, yêu thương, trí tuệ giác ngộ ngay trong tâm của mình, đã được toát lên trong những tiếng mõ những lời kinh, khi mới bước chân vào nơi thánh địa Hưng Long. Sự vi diệu của đời sống tâm linh lại ẩn hiện ngay trong ngôi làng Phương Hạ. Một sự thật, là chỉ khi chúng ta trưởng dưỡng được những phẩm hạnh của từ bi, hỷ xả, thì thế giới mới có thể an bình, hạnh phúc.
Sự yên tĩnh nơi tâm hồn là một nghệ thuật đỉnh cao của hạnh phúc nhờ vào thực hành tu tập.
Cách trung tâm thành phố Hải Phòng khoảng 18km và cách thành phố Hà Nội khoảng 120 km, quý vị Phật tử nào muốn tìm tới nơi an tĩnh mất khoảng 30 phút di chuyển từ trung tâm thành phố Hải Phòng. Còn mất khoảng 145 phút di chuyển từ trung tâm thành phố Hà Nội hướng đường cao tốc Hà Nội Hải Phòng để tới chùa.
Với những nét đơn sơ, mộc mạc của sự trùng tu lại, còn thiếu nhiều các hạng mục, đang chờ được đón nhận từ những tấm lòng hảo tâm hay những mạnh thường quân, cùng sẻ chia. Xung quanh ngôi chùa luôn phảng phất đâu đây mùi hương trầm và ấm lòng bao người khách với sự thân thiện, tu trì của thầy trụ trì và quý Phật tử nơi đây. Cửa Phật luôn là nơi để nhiều người tìm về tĩnh tâm, hành trì lễ bái, với kiến trúc Á đông mang một nét trầm khi hoàng hôn buông xuống, và tươi sáng tích cực khi ánh mặt trời hiện lên. Sự hòa quyện, thanh lọc kỳ diệu, vĩ đại từ người trụ trì thực hành coi sóc, ẩn giấu mình trong không gian yên tĩnh của tâm linh, của dấu ấn Phật.
Đức Phật là Phật đã thành và chúng sinh là Phật sẽ thành là một tuyên bố nổi tiếng của Ngài khi còn tại thế.
Sự sâu lắng của lòng người, thể hiện qua những nét đơn sơ mộc mạc của tu trì, của tình người, của cảm thông, của lắng nghe và của tiếp nhận. Từ nghìn năm nay vẫn thế, dù có những lúc con người ở đó rất đông, rất nhiều người, nhưng vẫn toát lên vẻ uy nghiêm, thành kính và ấm cúng. Có đông mấy vẫn toát lên được vẻ thanh tịnh của thiền môn, trong mộc mạc, trong đơn sơ và giản dị.
Một nụ cười của thầy trụ trì Thích Diệu Tuệ ẩn chứa nét thanh cao của người tu sĩ, tiếp xúc với thầy tôi đã hỏi, điều gì khiến thầy luôn hoan hỷ và mỉm cười, thầy trả lời “Nhờ sự giáo dưỡng tu tập từ sư phụ, sư tỷ, muội hunh đệ và nhờ học tập công hạnh từ quý sư khác, kèm theo lễ Phật nhiều là mình được như vậy”. Một câu trả lời của sự hiền từ của người tu sĩ xuất gia làm con gái của đức Phật.
Không có gì hạnh phúc hơn của người con Phật đó là được đem tình yêu thương của mình nhân rộng tới mọi người.
Như vậy công đức phát sinh luôn nhờ cởi mở nơi trái tim, sự lương thiện của con được tỏa ra từ thực hành hạnh từ bi, điều mà đức Phật đã dạy chúng sinh của mình luôn thực hành. Những ngôi chùa nhỏ mộc mạc và giản dị, luôn cần lắm sự chung tay của các mạnh thường quân, các doanh nghiệp, nhà hảo tâm và toàn thể dân làng cùng góp công xây dựng. Để ngôi nhà thiền được trường tồn với mãi thời gian, để đạo Phật được mãi xương minh là điều rất đáng quý.
Ở mức nào đó, nó là hình ảnh nói lên lòng thành của nhiều triệu chúng sinh. Nhưng phải làm sao cho điều tốt cùng được nhân rộng, cùng được lan tỏa phụ thuộc rất nhiều lòng nhiệt tâm của nhiều người. Thông qua hình ảnh ngôi chùa Hưng Long mang đậm dấu ấn Phật, dấu ấn của nghìn đời xưa, dấu ấn của bao dung, của thấu hiểu đã luôn là nơi đến là điểm tựa của nhiều người, ngôi chùa nó gợi sự yên tĩnh, khiêm nhường, giản dị, thanh cao như người thầy trụ trì Thích Diệu Tuệ vậy.
Tử Trung